Làn da bị người xa lạ chạm vào, Hắc Ưng cảm thấy không thoải mái, có chút chán ghét, lông mày nhíu lại. Vô tình lại nhớ lại bàn tay nóng ấm của chủ nhân, bụng bỗng trở nên nhộn nhạo.
Hắc Ưng nhất thời giật mình, vội đè ép cảm giác của mình xuống dưới.
Thu hết phản ứng của y vào đáy mắt, nam nhân có chút tự đắc mà nhếch môi cười. Cánh tay gầy kia đặt trước ngực Hắc Ưng, tay áo trượt xuống, để lộ ra một phần cánh tay tái nhợt như quỷ.
Trong khoảnh khắc đó, đồng tử Hắc Ưng co rụt lại, con ngươi đen sẫm không có chút ánh sáng, tựa như một con rồng lộ ra răng nanh thật dữ tợn.
"Ngươi là Phong Vũ Phi!"
Tay nam nhân run lên, đang đặt trên ngực y vội rụt về.
Cùng lúc đó, Hắc Ưng lại hối hận.
Không biết là do thân thể không thoải mái, hay là cùng Thu Tri Phong phát sinh quan hệ để lại kinh hoàng quá lớn mà đầu óc y đến giờ vẫn không thể hoạt động bình thường, y lại lỡ lời nói ra tên của đối phương. Việc này rõ ràng là tự tìm đường chết.
"Không hổ là "chi ảnh mạnh nhất" dưới tay ma giáo giáo chủ, nhãn lực quả nhiên rất tốt."
Bị Hắc Ưng một câu nói toạc ra thân phận, địa vị, nam nhân kéo ống tay áo đã tuột xuống của mình, độ cong của khóe môi lại tăng thêm vài phần, chỉ có thể hình dung là nụ cười dữ tợn.
Phong Vũ Phi, tứ hoàng gia đương triều, hai năm gần đây nhanh chóng quật khởi, trái ngược với nhiều năm trước chỉ nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-ung/1401022/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.