Tối nay họ không gọi cơm hộp mà dùng mì hoành thánh tôm, giò heo nướng và bánh dứa của một quán trà Hồng Kông gần chung cư để giải quyết bữa tối.
Trong bữa cơm, điện thoại của Ninh Tê liên tục có tin nhắn đến khiến cô phải dừng ăn hai lần.
Ôn Lĩnh Viễn biết bình thường, khi ở cạnh anh, cô rất ít cầm điện thoại nên hỏi: “Có chuyện gì à?”
“Hả?” Ninh Tê ngẩng đầu lên, đối diện ánh mắt quan tâm, vội đáp: “……Chút việc nhỏ thôi. Em bất đồng ý kiến với một khách hàng muốn chụp chân dung.” Tắt điện thoại, đặt lên bàn, cô cầm đũa lên, cười nói: “Em ăn xong rồi sẽ giải quyết.”
Qua nửa năm sống chung, chung cư của Ôn Lĩnh Viễn tràn ngập dấu vết sinh hoạt của Ninh Tê. Từ cái kem đánh răng trẻ con chiếm vị trí nổi bật trên kệ, đến những con gấu bông chồng chất trên sô pha, hay thỉnh thoảng khi dọn phòng lại nhặt được sợi dây cột tóc màu hồng trong góc phòng, nơi nơi đều có bóng dáng Ninh Tê.
Bởi vậy trừ khi phải tăng ca đến khuya ở Thanh Hạnh Đường, Ôn Lĩnh Viễn sẽ về đây nghỉ ngơi.
Trong tủ quần áo, cũng chứa đầy đồ của Ninh Tê. Dù cô về Nam Thành với tay không cũng chẳng sợ thiếu gì.
Nhưng lần này cô lại xách theo một cái vali.
Có vẻ vị khách chụp hình khá khó tính, trên đường về cô đều cầm điện thoại nhắn tin, đến nhà cũng không buông.
Ôn Lĩnh Viễn thấy cô bận rộn như vậy mới hỏi: “Để anh xếp đồ cho em nhé?”
Anh kéo cái vali vào phòng, định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106749/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.