Ý của Hề Văn Ngọc là Ninh Trị Đông đừng xen vào bữa ăn này nữa, nói chuyện sau đi, ba người họ đã thành lập liên minh rồi.
Mặc dù trong lòng rất tức giận nhưng nể tình bạn bè với Ôn Lĩnh Viễn, ông chỉ đành để lại một câu: “Lĩnh Viễn, cậu không nên như vậy” rồi rời đi.
Ôn Lĩnh Viễn hẹn ông khi nào rảnh đi đánh tennis, ông cũng chỉ xua tay, không đáp lời mà quay đi.
Ninh Tê không sợ Ninh Trị Đông tức giận, tranh luận cũng là một cách để giao tiếp. Bây giờ ông lại bỏ đi, khuôn mặt đen kịt, chẳng chịu nói gì khiến cô không biết phải làm sao.
Hề Văn Ngọc an ủi: “Ngồi xuống ăn cơm đi. Tính tình của Ninh Trị Đông vẫn vậy, ai mà chịu nổi.”
Tâm trạng của mọi người đều bị ảnh hưởng, ăn bữa cơm cũng chẳng còn thấy ngon.
Vì không uống rượu nên Ôn Lĩnh Viễn lái xe đưa Hề Văn Ngọc về khách sạn.
Trước khi xuống xe, Hề Văn Ngọc cười nói: “Tôi có vài lời muốn nói với Ninh Tê.”
Không được dừng xe trước khách sạn nên Ôn Lĩnh Viễn đành đậu ở ven đường, nói với Ninh Tê sẽ chờ ở đó.
Hai người không đi vào sảnh, đứng trước cửa nói chuyện. Hề Văn Ngọc duỗi tay chỉnh cổ áo cho Ninh Tê, con gái bà ngày càng duyên dáng, còn cao hơn bà nữa.
Vốn dĩ bà định nói ‘vì lúc nhỏ đã chịu một ít khổ sở, nên bây giờ mới ngày càng có phúc’, lại cảm thấy lý do thoái thác này khác gì được tiện nghi còn khoe mẽ, đành chỉ cười nói: “Mắt nhìn tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106743/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.