Ôn Lĩnh Viễn tắm xong, đem quần áo của mình và Ninh Tê đi giặt. Máy giặt đặt ngoài ban công, tiện cho việc phơi đồ.
Ninh Tê cũng đi tới, cô như cái đuôi nhỏ của anh, một bước không rời.
Anh vừa cài chương trình giặt, vừa cười hỏi cô: “Giám đốc Ninh không ở nhà à?”
“Vâng. Không biết đi đâu nữa, chắc sẽ quay về trước Tết. Ông ấy đâu quan tâm xem em có ở nhà hay không. Em nói em qua nhà Tô Vũ Nùng thì ông ấy cũng chỉ “ừ” một tiếng, dặn em đừng làm phiền người ta rồi đi thôi. Chẳng thèm chứng minh xem em có nói thật hay không nữa.”
“Chắc ông ấy cũng nhận ra rồi. Vả lại em là một cô bé ngoan mà.”
“Anh đừng tâng bốc ông ấy, lười quản thì có.”
“Vậy sau này để anh quản em.” Ôn Lĩnh Viễn nửa đùa nửa thật.
“Được nha, thế càng tốt.”
Ôn Lĩnh Viễn lại cười nói: “Đừng cho anh cơ hội can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của em.”
“Tại sao? Anh sẽ trở thành kẻ cuồng kiểm soát à?”
“Sẽ không. Anh không muốn thế.” Ôn Lĩnh Viễn xoa xoa đỉnh đầu của cô, cùng nhau về phòng: “Em đừng sùng bái anh quá, anh không tốt như em nghĩ đâu.”
“Lời anh nói chẳng có sức thuyết phục gì cả. em tin vào những gì mình thấy. Thật ra thì thỉnh thoảng anh ‘hư’ một tí cho em xem cũng được.”
Lời vừa dứt, Ôn Lĩnh Viễn lập tức xoay người.
Bước chân không kịp lui lại, cô trực tiếp đâm vào ngực anh.
Cô ngẩng ngẩng đầu khó hiểu nhìn anh, anh lại tiến thêm một bước, giơ tay đóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106741/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.