Ninh Tê xách vali vào, TV trong phòng khách đang phát bản tin nửa đêm, còn Ninh Trị Đông đang nói chuyện điện thoại, có vẻ là về công việc.
Cuộc gọi này rất quan trọng nên dù thấy con gái về ông cũng không thể cúp máy mà chỉ giơ tay chào.
Ninh Tê về phòng, thay quần áo, rồi lại xuống lầu, dì Thang đã để sẵn một chén chè trên bàn.
Ninh Tê bưng lên, ra sô pha ngồi xuống. Mùi khói khiến cô khó chịu, cô chỉ vào điếu thuốc trên tay Ninh Trị Đông, Ninh Trị Đông cúi người, nhấn điếu thuốc còn thừa hơn nửa xuống gạt tàn.
Gọi xong, Ninh Trị Đông buông di động, nhìn Ninh Tê: “Thực tập ở Bắc Kinh có ổn không?”
“Vẫn tốt.”
“Có thiếu tiền không?”
“Không thiếu.”
Mỗi cuộc trò chuyện của hai cha con đều khá là gượng ép nhưng so với cứ gặp là cãi như trước đây thì đỡ hơn nhiều.
Ninh Tê cho rằng đây chính là công của Ôn Lĩnh Viễn. Nhờ có anh bao dung, yêu thương mà vết thương của cha mẹ để lại trong lòng cô nhạt dần, để giờ đây cô có thể bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện với Ninh Trị Đông, ngay cả khi đó là một chủ đề rất nông cạn.
Ninh Trị Đông hỏi vài câu về công việc thực tập, cô cũng trả lời như đang báo cáo công việc.
Ăn xong, Ninh Tê để thìa xuống: “Con có bạn trai rồi.”
Những lời này khiến cho cuộc trò chuyện nhàm chán trở nên hỗn loạn, Ninh Trị Đông hỏi: “Người Bắc Kinh à? Đồng nghiệp hay bạn học?”
“Không phải người Bắc Kinh, là người Nam Thành.”
“Cũng tốt, gần nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106734/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.