Chu Cảnh nói: “Anh đến cổng tiểu khu rồi, còn thiếu gì không? Thiếu thì để anh vào cửa hàng tiện lợi mua mang lên.”
“Không cần đâu ạ…. bạn em đều ở đây cả rồi, anh lên thẳng đây đi.”
Cúp điện thoại xong, Ninh Tê vẫn cầm chặt điện thoại, nếu lúc này trước mặt cô có một tấm gương, chắc có lẽ cô sẽ chứng kiến được khoảnh khắc ngu ngốc nhất trong đời của bản thân.
Tô Vũ Nùng hơi không nỡ, sợ trong những người có liên quan, Ninh Tê là người biết chuyện sau cùng.
“Tê Tê?”
Ninh Tê bất ngờ đứng bật dậy, đi vào phòng bếp rộng rãi, tự rót cho mình một cốc nước, ừng ực uống hết. Cô cũng cảm thấy phản ứng của bản thân có hơi hướng drama queen, nhưng quả thật cô hơi ấm ức.
Giống như phạm nhân chịu án tử hình, trong lúc chờ hành án viết di thư xong xuôi, thậm chí còn nghĩ xem rốt cục làm thế nào để xuống địa phủ cùng quỷ sa tăng, có khi là diêm vương, à mà thôi ai cũng được, cứ chào hỏi trước. Sau khi đầu thai, mười tám năm sau lại là một trang hảo hán. Kết quả đột nhiên người ta bảo, à, án đó sửa rồi, cậu không phải chết nữa.
Cảm giác vui mừng muốn ngất khi cướp đường sống từ trong cõi chết là điều hiển nhiên, nhưng ấm ức tủi thân đâu phải không có?
Ba phút sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Chu Cảnh cảm thấy tay không đến nhà người ta không hay lắm nên cầm theo mấy gói khoai tây chiên Lay’s. Theo thói quen, anh tìm dép đi trong nhà trên kệ giày nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106712/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.