🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chung Ánh cười hỏi: “Có kỷ niệm gì về nó sao?” Bằng không thì một con cá chép nâu bình thường sao lại có liên quan đến từ “quý giá” được.

“Dì đã từng nuôi mèo chưa?”

“Chưa từng. Dì bị dị ứng với lông mèo.” Chung Ánh nói.

“Nếu dì đã từng nuôi qua thì dì sẽ biết cho dù là con mèo xấu xí nhất thì khi mình nuôi nó đều sẽ cảm  thấy nó là quý giá nhất.”

“Có lẽ cháu nói đúng.” Chung Ánh cười một tiếng rồi đi vào toilet rửa tay.

Ninh Tê khó chịu nhíu mày.

Chung Ánh và  Ôn Lĩnh Viễn đều dùng cụm từ “Có lẽ” nhưng cách họ nói lại khác nhau. Ôn Lĩnh Viễn hay nói là “Có lẽ tôi sẽ làm thế nào”, còn Chung Ánh lại là “Có lẽ cháu nên làm thế này”. Chỉ cần chủ ngữ không giống thì sẽ khiến người nghe thay đổi cảm nhận hoàn toàn.

Chung Ánh cũng không thật lòng thấy cô nói đúng nhưng vẫn cố ý nói một câu vô nghĩa như “Có lẽ cháu nói đúng”, điều này chỉ cho thấy rằng cô ta muốn qua loa kết thúc chủ đề thôi.

Trên bàn ăn, Ninh Trị Đông liên tục mời rượu Ôn Lĩnh Viễn, cảm ơn anh đã lo liệu chu đáo chuyện nằm viện rồi lại cảm ơn anh đã quan tâm đến Ninh Tê.

Ninh Trị Đông cười nói: “Tê Tê cứng đầu như vậy mà chịu nghe lời chú đúng là lạ mà.”

Ôn Lĩnh Viễn cười nhạt: “Em không dám tranh công đâu. Ninh Tê là một cô bé ngoan, làm gì cũng nghĩ cho bà.”

Ninh Tê có một loại tâm lý phản nghịch nên không thích được người lớn khen

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106704/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Toà Tháp Hoa Hồng
Chương 17: Đại hàn (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.