Phòng trà không có bật đèn, người bắn pháo chính là Trì Tiểu Viên. Trong tay Ôn Lĩnh Viễn bưng bánh kem, trên đó là những ánh nến leo lắt, còn trên đầu anh là chiếc mũ giấy hình tam giác. Không biết vì sao mà Ninh Tê lại cảm thấy việc anh đội chiếc mũ này chắc chắn không xuất phát từ sự tự nguyện.
Tất cả mọi người cùng hát bài sinh nhật vui vẻ, chỉ có vài câu đơn giản mà Trì Tiểu Viên cũng lạc nhịp khiến ai nấy đều vừa hát vừa cười.
Nhưng mà, mục đích của bọn họ đã đạt được rồi. Rõ ràng cô là một người sợ sự ngạc nhiên mừng rỡ và những trường hợp như thế này.
Ninh Tê ôm lấy bà nội, ngửi mùi nắng trên quần áo của bà.
“Tê Tê khóc à?” Bà nội cười tủm tỉm vỗ vỗ bả vai cô.
“Cháu không có.”
“Đến thổi nến, thổi nến đi!” Trì Tiểu Viên đã thèm nhỏ dãi cái bánh kem Black Forest này nãy giờ rồi, bèn vỗ tay thúc giục.
Bánh kem được đặt lên bàn, Ninh Tê bị ấn ngồi xuống ghế, sau đó cô và Tô Vũ Nùng cùng đội lên chiếc mũ giấy giống của Ôn Lĩnh Viễn, chỉ có khác màu thôi.
“Sao cô lại không đội?” Ninh Tê chỉ vào Trì Tiểu Viên.
“Bởi vì chiếc bánh kem này là do tôi và bà nội đi mua mà!” Trì Tiểu Viên đáp với vẻ chính nghĩa.
Ninh Tê nhắm mắt lại và chắp tay trước ngực. Thật ra cô không ước gì cả, cô không tin thứ này, bởi vì những nguyện vọng mà cô ước từ sau năm mười hai tuổi chưa từng trở thành sự thật.
Bánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thap-hoa-hong/1106694/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.