Editor: QingWeii 
“Tracy, ta không chỉ muốn cô rời khỏi Kinh Hồng, mà còn muốn cô khiến Trì Kinh Hồng hết hi vọng!” Lệ Nhu nói lần nữa. 
Trì Hồng Nhạn lúc này cảm thấy như vừa nghe một điều hài hước, không thể nhịn cười, cô cười lớn, tiếng cười điên cuồng đến mức cô cảm thấy phổi mình như muốn nổ tung vì tiếng cười đó. 
“Cô.” Trì Hồng Nhạn cười nói, “Cớ sao tôi lại thấy người hiện giờ lại giống với cường quốc phương Tây tham lam mãnh liệt đưa ra những hiệp ước phi lý thời cuối nhà Thanh. Nhưng, Cô ơi, làm sao đây? Tôi không có cách nào đồng ý được, tôi không có năng lực điều khiển tâm tư của một người, chẳng lẽ tôi nói với Kinh Hồng rằng anh nên chết tâm với tôi đi và anh ấy sẽ chết tâm với tôi thật ư?” 
“Không, Tracy, cô có thể vì cô là Trì Hồng Nhạn.” 
“Cho dù có thể, tôi cũng sẽ không đồng ý.” Nước mắt không kìm chế được rơi xuống, “Cô, đừng quên, Kinh Hồng là người tôi yêu sâu sắc, đừng ép tôi.” 
Đối mặt với người vừa khóc vừa cười này không phải bà không động lòng, nhưng lúc nên tàn nhẫn thì phải tàn nhẫn, điều này có lẽ đã trở thành quy tắc của bà. 
“Nếu, ta lấy tư cách là Cô của Thư Nhiên để cầu xin cô thành toàn cho hạnh phúc của em gái nó thì sao, còn cả sản nghiệp tổ tiên nhà Thư Nhiên để lại, nếu cứ tiếp tục cạnh tranh khốc liệt để sinh tồn trong hoàn cảnh này thì nó sẽ tụt dốc xuống tới đâu nữa?” 
Lúc đó, Trì Hồng Nhạn rất muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thanh-tren-khong/527541/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.