Editor: QinggWei
Ngay khi cơ thể dán vào cửa, Trì Kinh Hồng liền nóng lòng cởi áo len của cô, không biết áo khoác của cô đã bị anh ném ở đâu ngoài cửa.
Tay của Trì Hồng Nhạn bị Trì Kinh Hồng kéo lên đỉnh đầu. Chiếc áo len của cô có chút rộng, Trì Kinh Hồng dứt khoát chui đầu vào trong, hôn lên ngực cô. Một giây trước, anh còn nhu thuận như con cún nhỏ nhưng giây sau lại giống như một con báo đang giận dữ, tiếng thở dốc của anh qua chiếc áo len khiến cô không nhịn được bật cười. Nếu anh bị ngạt thở thì sao đây? Còn có, áo len của cô không có nút, xem ra Trì Kinh Hồng đã mắc chứng sợ nút áo rồi.
“Kinh Hồng, áo của em không có nút! Anh không cần cởi nút đâu.” Cô chỉ vào chiếc áo cười khúc khích bên tai anh.
Rốt cuộc, đầu anh cũng thò ra khỏi áo len của cô, hai tai Trì Kinh Hồng đỏ bừng như muốn rỉ máu, Trì Hồng Nhạn cười khanh khách, sau đó cô cắn nhẹ vành tai anh, thân thể Trì Kinh Hồng run lên một chút. Anh cởi áo len của cô, hiện tại trên người cô chỉ còn lại một chiếc áo ngực ngang người. Tay anh nắm lấy móc cài.
“Kinh Hồng, về phòng em đi.” Cô đè tay anh lại.
Mái tóc đen của cô xõa trên tấm ga giường màu lam nhạt, xung quanh thoang thoảng mùi sách cũ, Trì Kinh Hồng vùi đầu vào tóc cô, cuối cùng, giờ phút này không còn là giấc mơ, cô đang ở dưới anh.
Mồ hôi thấm qua mái tóc cô, những sợi lông tơ mịn trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thanh-tren-khong/527512/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.