Buổi chiều đội khảo cổ sẽ rời đi.
Chị Mai giáo huấn em trai một hồi không có kết quả nên tâm trạng không được tốt. Cô ấy đang gồi sau quầy lễ tân xem hài kịch trên điện thoại. Lúc quay dầu lại, thấy Ngôn Tiêu đeo túi đi từ trên lầu xuống, tâm tình liền vui vẻ lên.
"Chào em."
Ngôn Tiêu quay đầu lại.
Chị Mai cười cười nói: "Nghe nói em mới đến đội khảo cổ, sau này nhờ em chăm sóc Truyện Học nhà chị nhé."
Ngôn Tiêu buồn cười: "Em cũng mới vào đội, sao có thể chăm sóc người khác được chứ?"
Chị Mai tỏ ra ngượng ngùng: "Truyện Học nhà chị rất hiểu chuyện, lại ngay thẳng. Trước đây chị không cho nó học khảo cổ nhưng nó khăng khăng đòi học, sau này chỉ mong muốn nó có thể tìm được một nơi ổn định công tác. Khi Quan đội mời, nó nhận lời gia nhập đội của cậu ta, cũng may là gặp được nhiều người tốt. Em nói xem thằng nhóc đó có cần người quan tâm chăm sóc không?"
Ngôn Tiêu không biết rõ cậu ta gia nhập đội khảo cổ thế nào, xem ra có vẻ cũng có vẻ không chính thức lắm.
Chị Mai thấy cô không trả lời thì lại nói thêm: "Lúc rảnh rỗi thì mọi người tâm sự với nhau một chút, gia nhập vào đội thì giúp đỡ nhau. Tính tình Truyện Học nhà chị rất tốt, chịu khó lại rất có trách nhiệm."
Ngôn Tiêu hiểu được chị Mai muốn gì, xem ra người chị này rất quan tâm đến chuyện chung thân đại sự của cậu em. Cô tựa vào chiếc bàn bên cạnh: "Tiểu Vương năm nay bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thanh-bi-vui-lap/182813/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.