Lý Chính Hải đi vào một căn nhà hầm, quay đầu quan sát xung quanh, lại quay lại nhìn ra phía cửa. Một cụ già còng lưng đang ngồi xổm bên cửa, trên đầu quấn một chiếc khăn lông cừu mầu trắng,
trên tay là một tẩu thuốc đang xoành xoạch hút.
"Giáo sư Lục, mấy năm nay ông vất vả không ít rồi."
Bác Lộ gõ tay trên chiếc tẩu: "Thế nào, bây giờ cán bộ công an còn quan tâm cuộc sống người cao tuổi sao?"
Lý Chính Hải cười một tiếng, hai ngày nay anh ta đã gặp trên dưới mười ông cụ, phải dốc hết sức được ông ấy này: "Chỉ cảm khái bác thôi, năm đó nếu không phải do Ngũ gia thì sao bác lại ở nơi này, cứ coi như chúng tôi giỏi tìm đi."
"Tìm tôi làm gì?"
"Chuyện là thế này, sau khi Ngũ gia sau khi bị bắt kiên quyết không khai ra mục đích bọn họ vào sa mạc, chúng tôi nghi ngờ bọn họ muốn trộm cổ vật. Giáo sư Hoa đã giúp đỡ chúng tôi tìm được vài manh mối, ông ấy nói rằng có lẽ bác biết nơi đó."
Bác Lộ "À" lên một tiếng, lại không nói gì nữa mà, rít mạnh tẩu thuốc.
Lý Chính Hải không thể đoán được tính khí của ông cụ này, dù sao năm đó ông ấy bị rớt xuống từ đỉnh cao sự nghiệp, có lẽ vẫn còn mang oán trách trong người.
Đang nói chuyện với giáo sư Lục, phía bên ngoài có tiếng xe đi đến, Lý Chính Hải đi ra ra cửa, thấy Lý Sảng đang đi vào trong sân, phía sau là hai cảnh sát.
"Lý đổi trưởng, đúng lúc cần gặp anh." Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-thanh-bi-vui-lap/1516806/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.