Edit: Sa
Lâm Mạn Thiến xách cái thùng đi đưa nước. Trong thùng chỉ còn ba ly, đúng lúc cô tới trước mặt Bùi Nhất, bèn cúi đầu nhìn giấy ghi chú trên mỗi ly, cười lịch sự: “Bùi Nhất, cậu muốn uống gì?”
Trong thùng còn một ly cacao, một ly trà sữa trà xanh, một ly chanh vắt.
Bùi Nhất cầm điện thoại nhìn cô, ánh mắt hơi phức tạp, vừa đánh giá, vừa mê man, vừa bối rối, rất lâu vẫn không trả lời cô.
Lâm Mạn Thiến ngơ ngác xách cái thùng, gọi thử: “Bùi Nhất?”
Sau đó cô nhìn thấy thiếu niên trước mặt đột nhiên nghiêm túc, cúi người, mắt sáng như đuốc: “Chị Mạn Thiến, hỏi chị vài câu được không?”
Lâm Mạn Thiến bị bao phủ bởi cái bóng của cậu: …
Cậu muốn hỏi gì thì cứ hỏi thôi, làm gì mà đáng sợ thế.
Cô gái ngẩng đầu, cố gắng lấy lại khí thế, tỏ ra bình tĩnh: “Cậu hỏi đi.”
“Chị thích bài hát nào nhất?”
Hả? Cô mở to mắt, câu hỏi kỳ quặc gì đây?
“Sao cậu lại đột nhiên hỏi thế?”
“Bởi vì…” Thiếu niên dừng lại, suy ngẫm chốc lát rồi trả lời, “Bởi vì em phát hiện thông tin trên Baidu của em viết rất lung tung nên em muốn biết các chị thì thế nào.”
“…”
“Chị còn chưa trả lời đâu đấy, chị thích bài hát nào nhất?”
… Thôi vậy, dù sao cũng không phải là người cùng thế hệ, tụi nhỏ luôn cực kỳ tò mò về thế giới này, thằng cháu họ của cô vô cùng thích hỏi vì sao siêu nhân lại không có “chim” nữa cơ.
Lâm Mạn Thiến đằng hắng, thành thật trả lời cậu: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-sang-ben-anh/169858/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.