Edit: Sa
Tuy tức gần chết nhưng Giản Nam Qua vẫn quyết định lấy chiếc xe này. Bố cô sợ cô tay lái yếu nên nhất quyết không chịu mua xe cho cô, cho dù cô tự mua bằng tiền của mình thì khi làm biển số xe cũng không thể giấu gia đình được. Nếu Bùi Nhất có sẵn xe, còn chẳng cần sang tên, cô ngu mới không lấy. Huống chi Bùi Nhất có yêu cầu rất cao với chất lượng cuộc sống, cô tin chắc tuy cậu ta chỉ lái mẫu xe bình dân nhưng máy móc thiết bị đã được nâng cấp rồi. Vì hết cách nên Bùi Nhất mới tặng cô chiếc xe này thôi.
Giản Nam Qua hít sâu một hơi, ưỡn ngực, vung vẩy chìa khóa, nhíu mày nhìn đám đông: “Làm gì đó, bao vây xe của tôi làm gì?”
Họ tự động nhường đường cho cô, ai nhát gan đã lúng túng chạy trốn, ai gan dạ vẫn ở lại hóng hớt, có người còn hỏi cô: “Bạn ơi, xe này của bạn hả?”
“Không của tôi chẳng lẽ của mấy người?”
“Nhưng chiếc xe bị chụp chung với Lâm Mạn Thiến có biển số xe và mẫu xe y chang xe này luôn! Đây không phải là xe của bạn trai cô ấy hả?”
“Bạn nói chị Mạn Thiến hả?” Giản Nam Qua nói như thật, “Hôm nay chị ấy và bạn trai về Bắc Kinh, xe của họ đang bảo dưỡng nên mới mượn tạm xe tôi.”
Quần chúng hóng hớt kinh hãi:
“Bạn biết Lâm Mạn Thiến?!”
“Bạn biết bạn trai của Lâm Mạn Thiến?”
“Bạn ơi, bạn trai cô ấy là ai vậy?”
…
Nam Qua hoàn thành “nhiệm vụ” mà Bùi Nhất phân phó, không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-sang-ben-anh/1661416/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.