Edit: Sa
“Bùi Bùi Bùi Bùi Bùi…” Lâm Mạn Thiến rối như tơ vò, có rất nhiều điều muốn nói nhưng lưỡi như bị thắt lại, cứ lắp bắp không thôi.
Bùi Nhất tốt bụng nhắc cô: “Bùi Nhất.”
Đúng rồi.
“Bùi Nhất!”
“Em đây, chị nói đi.”
“Cậu cậu cậu cậu cậu…”
“Chị Mạn Thiến, em không gấp, chị cũng đừng gấp, từ từ nói.”
Cô cô cô cô cô sắp điên đến nơi rồi sao mà không gấp được!
Lâm Mạn Thiến một tay ôm ngực một tay cầm điện thoại, cứ “cậu” hồi lâu lưỡi mới bình thường trở lại, hét lên: “Cậu biết nick phụ của tôi??!”
Bùi Nhất ngoan ngoãn thừa nhận: “Em biết.”
“Sao cậu biết?!!”
“Hồi đóng phim tình cờ nhìn thấy.” Thiếu niên vô cùng thẳng thắn, giọng rất vô tội, “Hôm đó chị đóng máy mua trà sữa cho em uống, em lướt mạng thì thấy chị đăng ảnh chụp quán trà sữa đúng quán chị mua, trong ảnh còn để lộ giày, trên giày có dấu giày khác. Em thấy quen quen vì hôm đó em bất cẩn đạp trúng chân chị cũng đúng chỗ đó, hơn nữa vì em là đại diện hãng giày, dưới đế giày có thiết kế riêng, mà dấu giày trên giày của chị lại là mẫu thiết kế đó, khi đó mẫu giày ấy vẫn chưa được tung ra thị trường, em sợ bị lộ bản thiết kế nên đã hỏi phía nhãn hàng…”
Không cần nói cụ thể vậy đâu!
Lâm Mạn Thiến nghe mà vừa ngơ ngác vừa sốt ruột, nương theo lời của cậu cẩn thận nhớ lại hôm đóng máy, cô không nhớ có bị cậu đạp trúng chân hay không nhưng đúng là có chụp ảnh quán trà sữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-sang-ben-anh/1661406/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.