Edit: Sa
Cuối cùng, Lâm Mạn Thiến chọn “Ngày 32 tháng 12”, tất nhiên lý do không phải vì lý luận trứng gà của Bùi Nhất. Không xét những thứ khác, chỉ từ góc độ chuyên nghiệp mà nói thì khoản đầu tư và thu nhập của họ rất chênh lệch và khác biệt. Cô kiếm tiền thì tiền là của cô, Bùi Nhất đầu tư sinh lãi thì tiền thuộc về cậu, cho dù chỉ có một trong hai bộ thành công thì cũng không thể nói là thành công giảm rủi ro. Bùi Nhất chỉ nói bậy thôi, không lẽ nếu “Ngày 32 tháng 12” thua lỗ thật thì cô lại vui vẻ nói: Ôi may là tôi dự đoán được trước nên không để Bùi Nhất cũng chịu lỗ theo? Cô điên mới nói bậy theo Bùi Nhất.
Vì vậy, nói cách khác, sở dĩ Lâm Mạn Thiến chọn “Ngày 32 tháng 12” không hề liên quan tới Bùi Nhất, cũng không quá liên quan tới kịch bản mà chủ yếu là vì đội ngũ chế tác.
Đạo diễn của “Ngày Cực Hạn” rất tài hoa nhưng tính háo sắc thì trong giới ai cũng biết. Kể từ khi thành danh, ông ta đã có không biết bao nhiêu tai tiếng với các diễn viên nữ, hành vi cực kỳ phóng đãng.
Lâm Mạn Thiến hơi ghét kiểu người như thế, khi gặp người như vậy dễ khiến cô liên tưởng tới vị phó giám đốc suýt cưỡng hiếp cô. Hơn nữa khi Bùi Nhất lật quyển kịch bản thì chợt nói: “Chị mạn Thiến có thể tiếp nhận dã chiến không?”
“Khụ khụ khụ khụ.” Cô ho sặc sụa, dứt mắt ra khỏi miếng sashimi, cứ ngỡ mình nghe nhầm: “Cậu mới nói gì cơ?”
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-sang-ben-anh/1661400/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.