"A Dao, trở về nghỉ ngơi một chút đi. Nơi này có ta rồi, không cần mệt chết mình thế." Kim Tử Hiên nhìn Kim Quang Dao cứ luôn canh giữ ở linh đường từ khi thi thể Kim Quang Thiện được đưa về, lo lắng cực kỳ.
Kim Quang Dao nhẹ nhàng lắc đầu, nói: "Huynh trưởng, đệ không sao, huynh cứ qua với mẫu thân đi."
Kim Tử Hiên thở dài, ngồi xuống cạnh hắn: "Bên mẫu thân có A Ly rồi."
Kim Quang Dao gật đầu, không nói chuyện nữa
Hắn ngồi quỳ trước quan tài của Kim Quang Thiện, không nói một lời, không ăn không uống cũng không nghỉ ngơi, cứ thế suốt sáu ngày liền.
"A Dao, không phải lỗi của đệ." Kim Tử Hiên nhẹ giọng nói, thêm giấy tiền vào chậu than, "Chuyện của phụ thân, không liên quan đến đệ, đệ đã tận lực rồi."
"Huynh trưởng, đệ biết." Kim Quang Dao nói: "Người chúng ta phái đi vẫn chưa tìm được nhị thúc sao?"
"Còn chưa hồi báo."
Kim Quang Dao không nói chuyện nữa
Kim Tử Hiên lo lắng: "A Dao, mẫu thân nói với ta hôm đó đệ cũng là bị thương. Đệ..."
Kim Quang Dao nhớ tới cái gì, hơi đờ ra, lại rất nhanh nhẹ nhàng nói: "Bả vai bị đâm một kiếm, đã không sao rồi. Huynh trưởng không cần lo lắng."
"A Dao..." Kim Tử Hiên không biết phải nói thêm gì, huynh đệ hai người lẳng lặng ngồi quỳ ở đó, Kim Lân Đài bốn phía đồ trắng, mọi âm thanh đều tĩnh lại.
"Tông chủ!!" Môn sinh vội vàng tới, hình như có việc gấp muốn báo
"Xảy ra chuyện gì?" Kim Tử Hiên hỏi
Môn sinh nhìn sang Kim Quang Dao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-phuong-ky/227545/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.