"Tiểu Mộ!" Thấy thần sắc Mộ Sơ Lương không ổn, Túc Thất phủi sạnh bụi bám trên y phục rồi lập tức chạy qua, Tô Tiện và những người khác cũng theo hắn chạy vào trong động. Nhưng chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng Mộ Sơ Lương đâu.
Túc Thất cau chặt mày, quay đầu nói với mọi người: "Cẩn thận một chút." Nói xong, hắn tiếp tục đi vào trong.
Tô Tiện đã đi sâu vào trong động trước hắn, nàng không quay đầu, trầm giọng nói: "Ta từng tới đây, biết đường đi."
Mọi người lấy làm ngạc nhiên nhưng thấy Tô Tiện im lặng đi về trước mà không có ý muốn giải thích, mọi người cũng đành đi theo nàng, cùng nhau tìm Mộ Sơ Lương vừa bước vào trong không lâu.
Trong sơn động tối đen như mực, mọi người phải đốt lửa lên. Suốt đoạn đường, Tô Tiện cứ cảm thấy nơi này có gì đó khác với lần trước khi mình đến nhưng ngẫm nghĩ lại không biết khác ở chỗ nào. Nàng vứt loại cảm giác này sang một bên, tiếp tục đi theo hướng trong thông đạo tối đen. Cuối cùng, mọi người đến trước một bức tường đá.
Tô Tiện đối với bức tường này không còn gì quen thuộc hơn, đằng sau cánh cửa đá này là nơi giam giữ hồn phách Sở Khinh Tửu khi đó.
Sơn động nay rất đơn giản, chỉ có một thông đạo duy nhất, Mộ Sơ Lương cũng chỉ có thể đi qua con đường ấy, sẽ không rẽ sang hướng khác nhưng mà đây cũng là nghi điểm đối với Tô Tiện.
Tại sao lại ở đây?
Chẳng nhẽ di thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hon/3229157/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.