Edit + beta: Nhật Nguyệt Phong Hoa
"Sao vậy?" Phong Diêu Sở không nhìn thấy quang cầu, chỉ thấy đột nhiên Tô Tiện không nói năng gì mới nhẹ giọng hỏi một câu, "Sao tự nhiên muội lại không nói gì nữa?"
Tô Tiện nhìn chòng chọc quang cầu một hồi lâu, lắc đầu nói: "Ngươi có cách rời khỏi đây?"
Phong Diêu Sở lắc đầu: "Tạm thời chưa nghĩ ra cách nhưng nếu muội đồng ý giao ngọc bội cho ta có khi ta sẽ nghĩ ra cách đó."
Tô Tiện biết có hỏi hắn cũng chẳng có kết quả gì, không thèm để ý tới hắn nữa. Tự mình quay đầu tìm theo hướng đi lúc nãy, chỉ là nàng sờ soạng đi được một đoạn trên dưới trăm bước nhưng vẫn không đụng phải vách đá.
Có lẽ huyễn cảnh này có thể làm rối loạn phương hướng của con người, trong lòng Tô Tiện đã có phán đoán, không đi tiếp nữa, mà liếc mắt đánh giá xung quanh.
Phong Diêu Sở cũng đang xem xét, thần sắc nghiêm túc như đang suy nghĩ gì đó, Tô Tiện thấy vậy bèn nói: "Thật ra ngươi cũng không biết ra ngoài thế nào đúng không?"
Phong Diêu Sở cười cười vài tiếng, nhìn Tô Tiện nói: "Không sai, chỉ là ta có thể nhìn ra chút lối đi thôi."
Tô Tiện không hỏi biết chắc là hỏi rồi cũng chỉ nhận được một câu như thế này "Muội giao ngọc bội ra đi ta nói cho muội biết."
Phong Diêu Sở đợi nửa ngày cũng không thấy Tô Tiện hỏi, chỉ có thể lắc đầu than thở: "Sư muội thật không đáng yêu tí nào." Hắn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hon/3229073/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.