🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Phó Ngọc Thanh giật mình. Chuyện này Phó Cảnh Viên đã dặn dò không cho phép người làm bàn tán lung tung rồi mà, chẳng hiểu Diệp Thúy Văn hay tin từ đâu nữa. Anh bèn đáp quấy quá: “Đúng rồi, tôi nhận con nuôi ở Đông Đài, còn chưa đưa quà nữa. Sao vậy, mợ cũng muốn tặng quà to cho con trai tôi hở?”

Diệp Thúy Văn ồ tiếng, đoạn bảo: “Cậu còn hứng thú với chuyện đó nữa hả? Thế thì bao giờ bế tới cho xem chút nhé?”

Phó Ngọc Thanh không ngờ mợ lại bảo vậy, anh nào dám chứ? Bèn cười xuề xòa, “Vội chi đâu? Chờ bao giờ mợ tặng quà rồi thì hẵng nói lại chuyện đi thăm.”

Nghe anh đáp thế, Diệp Thúy Văn bật cười: “Gì vậy? Sao giống nuôi con gái thế?”

Phó Ngọc Thanh nói sai nên cũng hơi ngượng, bèn vội vàng xin lỗi.

Diệp Thúy Văn lại có phần cảm khái: “Hôm qua không biết vị ấy chính là ông chủ Mạnh. Cậu kết bạn với cậu ta, thật ra là sáng suốt lắm đấy. Bây giờ ông chủ Đỗ có tiếng tăm đến vậy ở Thượng Hải, cậu ta lại là tâm phúc bên cạnh ông chủ Đỗ, cậu làm ăn buôn bán mà có một người bạn như thế thì thuận tiện hơn rất nhiều.”

Phó Ngọc Thanh chỉ cười.

Tính tình Mạnh Thanh vốn có khôn khéo vậy đâu. Hồi xưa có thể nổi danh thế này là vì quyền pháp quả tình rất lợi hại mà thôi. Vả lại hắn rời công ty Tam Hâm từ lâu rồi, đầu năm lại còn trốn đi Đông Đài lâu như thế, cứ bảo tâm phúc gì, chẳng qua cũng chỉ là nói cho êm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053745/chuong-220.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tọa Hoài Bất Loạn
Chương 220
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.