Các tờ báo nhỏ ở Nam Kinh cũng bắt đầu thỉnh thoảng viết về Phó Ngọc Thanh, bảo là Phó Ngọc Thanh đang theo đuổi nhị tiểu thư Lục Thiếu Du của Lục gia. Đỗ Hâm không biết chữ nên mới đầu không biết. Nhưng lúc đến nhà hát lấy vé, cậu đi ngang qua cửa bệnh viện, vừa lúc bắt gặp thiếu gia đi ra, một đám nhóc ăn mày đang vây quanh anh, vừa nhảy vừa hát: “Tuấn lang quan, bệnh kiều nương, chẳng biết ngày nào mới thành đôi!”
Phó Ngọc Hoa bị chúng nó bám riết không tha, nhưng hình như chẳng để bụng mà chỉ cười xòa, lấy tiền ra phát cho chúng nó.
Đỗ Hâm ngỡ ngàng, bèn chạy đến phủi đất trên người thay anh, cả giận mà nói: “Thiếu gia, chuyện gì thế này?”
Phó Ngọc Thanh không ngờ cậu lại đến, cũng ngỡ ngàng chẳng kém, bèn cười đáp lại: “Không phải đã nói cả cho cậu rồi đấy sao? Sao lại vẫn còn hỏi?” Rồi nói tiếp: “Ai bảo cậu đến đấy?”
Đỗ Hâm nghe mà chẳng hiểu, nhưng cậu thấy Phó Ngọc Thanh nháy mắt với mình thì bèn nói ngay: “Đại thiếu gia bảo tôi đến tìm cậu.”
Đến lúc hai người lên xe rồi, Phó Ngọc Thanh mới để lộ ra vẻ mệt mỏi, thấy vẻ mặt ngáo ngơ của cậu thì bỗng nhớ đến một chuyện cực quan trọng, bèn bảo: “Cậu cẩn thận một chút nhé, dạo này đâu đâu cũng đang săn lùng Cộng đảng đấy. Cái ông anh họ ở Thượng Hải của cậu, nếu không có việc gì thì đừng liên lạc với anh ta.”
Năm ngoái Đỗ Hâm đã bị cục cảnh sát bắt nhốt một lần rồi, từ sau lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053654/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.