Phó Ngọc Thanh nghĩ đến việc đến Di Viên gặp Mạnh Thanh thì không hiểu sao trong lòng lại có chút e ngại. Tiếc là bên cạnh cũng không có ai tiện đi cùng anh được.
Đỗ Hâm về quê chuyến này cứ như trâu đất xuống biển, biệt tăm tung tích. Phó Ngọc Thanh muốn gọi điện về Nam Kinh hỏi chú Cảnh, rồi lại cảm thấy thế thì làm lớn chuyện quá, cuối cùng vẫn thôi.
Buổi sáng anh đến Lợi Hoa, đang vô cùng bận rộn ở công ty thì người hầu trong nhà đột nhiên gọi điện đến, bảo Lạc Hồng Hoa đã tới, anh còn hơi nửa tin nửa ngờ, không hiểu nàng đến tìm mình làm gì.
Anh không để ý chuyện này lắm, nào ngờ Lạc Hồng Hoa lại đi xe kéo đến Lợi Hoa, tự mình gặp anh.
Phó Ngọc Thanh sửng sốt, sợ quá gây chú ý, bèn vội vàng mời nàng vào.
Lạc Hồng Hoa vội vã đi vào, hơi thở dốc, Phó Ngọc Thanh thấy chiếc trán trắng bóng của nàng toát mồ hôi, biết trong lòng nàng sốt ruột, bèn vội vàng mời nàng ngồi xuống rồi bảo người pha trà cho nàng. Lạc Hồng Hoa đi thẳng vào vấn đề: “Tam gia, tôi hỏi ngài một câu, ngài tự dưng vay tiền của ông chủ Mạnh là có ý gì?”
Phó Ngọc Thanh rất bất ngờ, anh không biết Mạnh Thanh đã nói gì với nàng, bèn hỏi: “Tại sao Lạc cô nương lại biết?” Rồi giải thích, “Hiện tại tôi có chút việc cần dùng gấp, cho nên mượn ông chủ Mạnh một ít để cứu nguy.”
Lạc Hồng Hoa nhìn anh chằm chằm, một lúc lâu sau mới nói: “Tam gia, rốt cuộc ngài mượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053582/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.