Lúc Phó Ngọc Thanh về đến nhà họ Phó thì trời đã tối mò, cả nhà cùng quây tụ, ngoại trừ Phó Ngọc Hoa không ở nhà ra thì mọi người khác đều đang chờ anh về.
Phó Cảnh Viên thấy anh quay về lành lặn thì hốc mắt còn hoen đỏ, ông gõ gậy nạt anh: “Từ rày ngoan ngoãn ở yên đây cho cha! Không được về Nam Kinh nữa!” xong còn giáo huấn anh mấy câu, nhưng dầu gì cũng phải nể mặt Diệp Thúy Văn với người làm nên chỉ mắng mấy câu chẳng đau chẳng ngứa mà thôi, anh cười xuề xòa vâng lời.
Nhà bếp làm riêng bữa khuya cho anh, anh bị Phó Cảnh Viên nhìn nên không dám ăn nhiều. Phó Cảnh Viên ngồi một lúc rồi đứng dậy đi.
Phó Ngọc Đình ngó thấy Phó Cảnh Viên đi rồi mới nhào tới ôm chân anh nũng nịu: “Anh ba, anh đừng về Nam Kinh nữa nha?”
Phó Ngọc Thanh bật cười: “Rồi, anh ba sẽ ở lại Thượng Hải, bao giờ được nghỉ học sẽ đưa em đi chơi, được không?”
Phó Ngọc Đình còn nhỏ, nghe đi chơi cái là không nhịn được vỗ tay reo hò thích chí tợn. Phó Ngọc Thanh kìm không đặng trêu chọc cậu nhóc một thôi một hồi, nửa bát chè ăn mãi mới xong.
Lúc này Phó Ngọc Hoa cũng đã về đến nhà, việc đêm nay là do một tay anh giải quyết. Tài xế trong nhà đưa Phó Ngọc Thanh về thẳng, còn anh thì đích thân đi đón Lục công tử, thông báo cho nhà họ Lục rồi đưa Lục công tử về đến tận cửa nhà Đới Thắng Vinh, diễn cho chót màn kịch mới chạy về nhà.
Về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-hoai-bat-loan/1053549/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.