Tháng ba trên kinh, tuy rằng vẫn là tiết xuân se lạnh, nhưng so với mùa đông, chung quy vẫn ấm áp hơn một chút.
Ấm lô ở tiền điện đã được dỡ bỏ, khi hai người Lâm Tư Lập và Trương Qua được tuyên tiến vào điện, Nghiêm Hủ đang xem tấu chương mà Lâm Tư Lập trình lên từ lúc tảo triều, trong tấu chương tiến cử mấy vị hiền sĩ và võ tướng trong kinh, mà mấy vị trong đó cũng là người hắn đã sớm chọn.
Đang cùng hai người nghị sự, Chí Chính ở ngoài cửa điện nói: “Bệ hạ, thư của Phi Linh đến.”
“Cầm vào đây, đọc.”
Chí Chính bước vào điện, gật đầu với Lâm Tư Lập và Trương Qua, liền mở lá thư trong tay ra.
Tuy nhiên, cúi đầu nhìn thoáng qua nội dung thư, lại do dự vài phần.
Thấy bên dưới nửa ngày cũng không có âm thanh gì, tay Nghiêm Hủ cầm bút phê lên tấu chương dừng lại một chút, ngẩng đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Chẳng lẽ Vân nhi xảy ra chuyện gì rồi?
Lúc trước hắn cố ý để Phi Linh và Hồng Phi trở về cùng Vân nhi, là sợ nàng gặp phải chuyện gì khó khăn ở Đại Tề.
Hắn biết nàng luôn thông minh hiểu chuyện, mặc dù cũng viết thư cho hắn, nhưng nhất định sẽ chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu.
Mà thư của Phi Linh đại khái năm sáu ngày sẽ đến một phong thư, nói cho hắn biết gần đây Vân nhi có bình an hay không.
Thấy trên mặt Nghiêm Hủ thoáng hiện một tia bất an, Chí Chính vội vàng nói: “Bệ hạ yên tâm, công chúa hết thảy đều tốt, chỉ là...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-bang-tam/501652/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.