“Đang suy nghĩ cái gì mà cười vui vẻ đến vậy?” Vừa bước ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, Hạ Dục đã nhìn thấy vẻ mặt cực kỳ hưng phấn của Dương Kì Nam.
Bên tai truyền đến âm thanh làm cắt đứt dòng suy tưởng đầy hứng thú, Dương Kì Nam vẻ mặt không vui nhìn về phía đối phương, lại gặp đúng người mà hắn đang nghĩ tới, hắn càng thêm không vui vẻ gì nữa.
“Không có gì.” Chẳng lẽ muốn hắn nói là đang nghĩ xem phải làm cách nào để đánh bại anh ta?
Khẽ chau mày, Hạ Dục rõ ràng là không tin tưởng lời Dương Kì Nam nói. Nhìn theo ánh mắt của hắn, anh thấy một thân ảnh quen thuộc, liền cười cười nói:
“Ra là cậu ta.” Đến đây thì đại khái anh cũng biết người bên cạnh đang suy nghĩ cái gì rồi, nụ cười nơi khóe miệng của anh lại không khỏi gia tăng thêm chút thâm trầm.
Thấy nụ cười quen thuộc kia trên gương mặt Hạ Dục, Dương Kì Nam giật giật lông mi, không khỏi cảm thấy một tia bất an.
“Anh biết cậu ta?” Anh ta lại biết Mâu Thần An sao? Đường là là tổng tài của Hạ thị lại biết một nhân viên nhỏ bé của L.S? Đúng là không tin nổi. Nếu nói anh ta biết Lãnh Linh Dạ còn có thể lý giải, dù sao anh ta cũng đã bỏ phiếu cho y lên làm hội trưởng hội học sinh Ngân Tinh.
Cho dù lúc ấy Mâu Thần An là người hầu của Lãnh Linh Dạ, nhưng theo như hắn biết thì Mâu Thần An chưa bao giờ xuất hiện ở hội học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-ai/2734486/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.