Khác với những suy nghĩ đơn thuần của Mâu Thần An, Lãnh Linh Dạ lúc này lại lâm vào trầm tư.
Đứng dưới vòi sen, tùy ý để nước lạnh xối xuống toàn thân, nhưng y một chút cũng không cảm thụ được rét lạnh. Y đã quen tắm nước lạnh, dù vào lúc trời đông giá rét cũng không đổi.
Nghe âm thanh của tiếng nước rơi xuống gạch men bằng sứ, y hưởng thụ luồng nước lạnh giá như một nghi thức của lễ rửa tội, tư duy hoạt động không ngừng.
Y vốn tưởng rằng mẫu thân luôn mặc kệ thế sự là điều tốt, nhưng hôm nay mọi chuyện đã khác. Y trăm tính ngàn tính, lại bỏ sót một yếu tố ngoài ý muốn. Nghê Mộ Ngọc xem Mâu Thần An là một hạ nhân tầm thường, vậy nàng thân là nữ chủ nhân Lãnh uyển đương nhiên có quyền xử lý toàn bộ người hầu, dù là y cũng không thể ngăn cản.
Huống chi, y chưa bao giờ có ý niệm ngăn cản trong đầu. Dù yêu Mâu Thần An, y cũng không mất đi sự tỉnh táo, y tuyệt đối không vì tình yêu mà trở nên u mê. Chuyện ngu xuẩn đó, không thể xảy ra với y. Thân phận hiện tại của Mâu Thần An là người hầu, trước khi hợp đồng hết thời hạn sẽ không thay đổi, điều đó nằm trong kế hoạch của y.
Lợi dụng thân phận người hầu mới có thể bảo vệ khỏi tránh khỏi sự hoài nghi của những kẻ khác, và cũng giúp cho kế hoạch của y được tiến hành thuận lợi.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là cậu sẽ không bị bất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-ai/2734435/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.