Bất quá, ông trời cũng còn công bình, không có quên đi nỗi bất hạnh của Mâu gia.
Sau khi đóng tiền thuê nhà vài ngày, một người anh em họ xa đột nhiên gọi điện tới bảo là có một kẻ có tiền trong nhà cần mướn người hầu, nói bọn họ mang Mâu Thần An đi thử thời vận. Nghe nói tiền lương tính ra khá cao, ký một cái hợp đồng dài hạn, như vậy trong vài năm sẽ không phải lo cái ăn cái mặc, còn có tiền dư ra để tiêu xài, rất nhiều người đều đến xin việc thử.
Chuyện này vào tai người khác đúng là tin động trời, nhưng đối với Mâu gia thì không. Bọn họ thật không nỡ để cho Mâu Thần An đi làm người hầu của kẻ khác, đừng nói những kẻ có tiền đều rất có thế lực, nếu rơi vào tay ông chủ không tốt, bọn họ làm sao có thể yên tâm?
Dù bọn họ không có tiền, không dạy dỗ Mâu Thần An được đàng hoàng, cũng không thể để nó bị người khác khi dễ. Những kẻ nghèo hèn như họ trong mắt kẻ có tiền đều không đáng một xu, để một đứa bé như vậy bị khi dễ thì họ làm sao chịu được.
Dù hiện tại nghèo khó thế nào, bọn họ cũng sẽ không đồng ý để cho tiểu hài tử đi làm người hầu của kẻ khác.
Tuy nhiên, điều làm Mâu Đức Hưng cùng Đỗ Tĩnh Nhu kinh ngạc chính là, người chủ động đề cập đến chuyện này lại là con bọn họ – Mâu Thần An.
“Cha mẹ, cha mẹ để cho con đi đi. Như vậy trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toa-ai/2734403/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.