Đan dược quả nhiên có vấn đề! Từ đó không khó để suy ra vì sao lại có kẻ đâm sau lưng người ngay thẳng không tranh thua với đời như Hạ Tri Thu: Ngày ấy trước Trường Lạc môn, Hạ Tri Thu ngẫu nhiên đụng ngã lăn Ngô Hoài Nghĩa đang mang đan dược, vì vậy rước lấy họa sát thân!
Lý Tâm Ngọc sắc mặt ngưng trọng, hỏi: “Hạ đại nhân, loại bích lạc tử hương kia thái y có thể nghiệm ra hay không?”
Hạ Tri Thu bạch y nhẹ nhàng, hai tay ôm lấy ngân túi thơm mới được Lý Tâm Ngọc thưởng cho, chần chừ nói: “Loại hương này không có độc, dù nghiệm ra được thì thế nào?”
Đúng vậy, đó vốn không phải là độc dược, còn có tác dụng an thần, ai nghĩ đến dùng quá liều lại chịu đựng kích thích có thể làm cho người dùng mất mạng?
“Không được, trước tiên phải bắt tên thuật sĩ họ Ngô kia đã! Đem hắn giải đến Đại Lý tự thẩm tra, xem hắn khai thế nào.” Nói đoạn, Lý Tâm Ngọc hướng ra ngoài kêu lên: “Người đâu!”
“Công chúa muốn đích thân đi bắt người?”
Lý Tâm Ngọc đang xắn tay áo, chuẩn bị đem tên cẩu tặc họ Ngô đánh cho hắn hiện nguyên hình, liền nghe thấy Bùi Mạc phía sau hỏi như vậy. Lý Tâm Ngọc căm giận: “Ta hận không thể đem lão tặc kia băm thành vạn mảnh, như vậy mới hả lòng hả dạ, đương nhiên phải tự mình đi.”
Bùi Mạc chau mày đáp: “Công chúa nhúng tay vào chuyện của thái sử lệnh đã là khác thường, nếu như lại tự mình đi bắt người, chẳng lẽ không phải tự mình dâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/148525/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.