Lý Tâm Ngọc mặt đầy lo lắng, chỉ huy ngự y kiểm tra thương thế cho hoàng đế cùng thái tử. Nữ hầu vệ Bạch Linh cũng bị thương rất nặng, y phục lẫn da thịt phía sau lưng đều bị phỏng cùng va đập, máu tươi nhễ nhại, cũng may ngự y nói cũng không ảnh hưởng đến tính mạng. Đợi đến khi tình hình đã ổn định, nàng mới phát hiện văn võ bá quan hoặc ít hoặc nhiều đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Hạ Tri Thu.
Thái tử Lý Tấn tìm được đường sống từ trong chỗ chết, lại vừa sợ vừa giận, nghe thấy được đám quan gia nghị luận lại càng thêm lửa giận, chợt quát lên: “Hạ Tri Thu mưu hại phụ hoàng, người đâu? Bắt hắn cho ta!”
Ngự lâm quân nghe lệnh, nhất tề đem hai tay Hạ Tri Thu bắt chéo sau lưng, đè áp hắn xuống bãi tế đầy đất. Hạ Tri Thu vốn là người quái gở, đột nhiên gặp đại nạn, mà ngay cả một câu biện giải cũng không có, mặc cho ngự lâm quân thô bạo đè hắn trên mặt đất, y phục trắng nõn nhiễm tro đen, mặt nạ quỷ bị lột ra, lộ ra một khuôn mày thanh mắt đẹp. Lý Tâm Ngọc chưa bao giờ nghĩ đến dưới tình huống như thế, nhìn thấy khuôn mặt thật của Hạ Tri Thu.
Hắn có khuôn mặt trẻ tuổi sạch sẽ, nhìn qua cũng mới hơn hai mươi, con ngươi đạm màu nâu rất có phong thái dị tộc, lộ ra thái độ lành lạnh xa cách. Hắn cứ như vậy mở mắt nhìn, không đau khổ không vui, như là con nai dịu ngoan vô hại trong rừng.
“Chờ đã!”
Lý Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-vang-nam-ngoc/148523/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.