Điều ta lo lắng lúc này là, dòng chữ về kết cục của ta sắp khô rồi. Ta vứt bỏ chút kiêu hãnh cuối cùng, tựa vào vai hắn:_"Tiểu khả hãn, tuy mẫu thân người đã đi xa, nhưng còn có ta đây, A Kỳ sẽ mãi mãi ở bên người."
Hắn nhìn ta, ánh mắt dịu dàng: "Thật vậy sao?"
Ta gật đầu, vùi mình vào lòng hắn: "Tiểu khả hãn còn nhớ đã hứa với A Kỳ điều gì không?"
Ta nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ trong lồ ng ngực hắn đang nhanh hơn, bàn tay hắn dần siết chặt. Ta cũng rất hồi hộp. Hắn nắm lấy tay ta: "Nàng đã suy nghĩ kỹ chưa?"
Ta gật đầu.
"Theo ta, chính là một đời một kiếp một đôi, nàng hiểu không?"
Ta sững sờ, trong mắt hắn như có ánh sao, ta có chút không dám nhìn hắn, nhưng rồi vẫn gật đầu. Hắn phủ người lên, ta nằm đó, nắm chặt vạt váy, có chút run rẩy.
Hắn khẽ cười: "Đừng sợ."
Đêm đó, bầu trời đêm lướt qua nhiều sao băng, còn ấn ký thủ cung của ta, cũng biến mất. Nửa đêm, ta thoát khỏi vòng tay hắn, lén lút mở sách mệnh ra. Dòng chữ viết về kết cục bi thảm của ta dần dần biến mất. Trái tim ta cuối cùng cũng được thả lỏng, ngủ một cách mãn nguyện.
Ta mơ thấy một giấc mơ. Ta mơ thấy đêm mẫu thân kéo ta cùng chết, trước khi gieo mình xuống hồ, mẫu thân điên cuồng hét lên: "Kính hoa thủy nguyệt, cái gì là thật, cái gì là giả." Nhưng trong mơ, chính ta bị đẩy xuống hồ. Ta cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-van-ky/3571926/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.