“Thúc phụ, nàng là nữ nhân của ta."
Ô Lặc Thác nhìn chằm chằm hắn thật lâu, tựa như một con chó sói nhe răng. Ta siết chặt nắm tay, trong lòng nóng như lửa đốt, dược tính của rượu xuân dược đã phát tác. Bất ngờ, hắn cười khẩy vài tiếng: "Nương tử mà Tiểu Khả Hãn muốn, tự nhiên không thể động vào rồi."
Hắn đi rồi, nhưng ta nhìn thấy sự âm độc và ghen ghét trong mắt hắn. Ta từng thấy trong sách mệnh, Ô Lặc Thác đã thèm muốn ngôi vị Khả Hãn của vương huynh từ lâu, đối với Ô Lặc Hoài cũng là hận thấu xương.
Dược tính càng lúc càng mạnh.
"Tiểu Khả Hãn..."
Khuôn mặt tuấn tú của hắn căng thẳng.
"Nô... ái mộ chàng..."
Thiếu niên thần sắc không đổi, nhưng hơi thở trở nên gấp gáp.
Hừ.
Cuối cùng cũng có thể có được chàng.
Ta vừa muốn tiến lại gần, thì trong miệng bị nhét một viên thuốc. Một trận mát lạnh ập tới, ta tỉnh táo hơn nhiều.
Hắn ta rốt cuộc có được hay không vậy?
"Về lều của ngươi đi."
Hắn bỏ ta lại, lạnh lùng nói, thần sắc ấy như thể chạm vào ta cũng thấy bẩn. Ta bỗng thấy tủi nhục, hắn thậm chí còn chưa gặp Tô Lạc Lạc, vậy mà lại giữ mình trong sạch vì nàng ta?
Nếu là nàng ta, e là đã thành sự rồi?
Ta chỗ nào không bằng nàng ta? Nếu không phải số phận trêu ngươi, ta đã gả cho Thái tử Triệu Phi, há đâu chịu nhục nhã thế này? Ta nghiến răng, xoay người bỏ đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-van-ky/3571924/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.