"Bố, Lục Tân muốn đưa con đi mua sách ôn tập bên ngoài, nhà sách Tân Hoa Xã ở chỗ đường Nghênh Xuân, cũng không biêt khi nào mới về, nếu như muộn rồi thì cơm trưa bố tự đi tới quán cơm giải quyết nhé."
Cuối tuần khi ngồi ăn sáng, Hà Diệp nói với bố mình.
Xung quanh trường Nhị Trung có mấy tiệm sách nhỏ liền, trước đây Hà Diệp toàn tới đó chọn tài liệu ôn tập, từ trước tới giờ chưa từng tới nhà sách Tân Hoa Xã ở xa hơn kia.
Hà Dũng đặt bát xuống: "Cậu ấy đưa con đi?"
Hà Diệp: "Vâng, cậu ấy thường tới bên đó dạo, nên khá là quen thuộc, hơn nữa cậu ấy đã đọc rất nhiều sách, nên dễ tìm được sách mà con cần."
Hà Dũng nhìn con gái đang nhiêm túi cúi đầu ăn cơm, ông cố gắng dùng giọng điệu tự nhiên hỏi: "Hai người các con rất thân rồi nhỉ."
Hà Diệp khựng lại một chút.
Rất thân sao?
Học cùng một lớp, nhưng khi ở trong lớp, Hà Diệp hầu như không nói chuyện với Lục Tân và Châu Hướng Minh, nếu như các bạn học khác nhìn vào thì bọn họ căn bản chẳng quen biết nhau.
Sau khi tiết tự học buổi tối kết thúc, ba người cùng nhau về nhà, nhưng trên đường toàn là Châu Hướng Minh ồn ào nói chuyện, cô và Lục Tân đều là người có tính cách trầm mặc ít nói.
Sau khi suy nghĩ xong, Hà Diệp trả lời bố: "Cũng không được tính là thân, cậu ấy rất thích giúp đỡ người khác."
Sự ngây ngơ thẳng thắn của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-va-cau-ay-khong-than/2887407/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.