Nhưng hắn vẫn cắn răng chịu đựng, yên lặng chịu đựng. Cho dù môi dưới vết máu loang lổ, cơ hồ không có một khối da nguyên vẹn, hắn vẫn như trước chịu đựng…… Chỉ cần nhớ tới cặp mắt phượng phong duệ lại xinh đẹp kia, hắn liền cảm thấy trong lòng có ấm áp. Còn có sinh mệnh nho nhỏ trong bụng hắn, cùng hắn, là huyết mạch của bọn hắn a……
Hắn cơ hồ hao hết tu vi mới có thể sinh hạ Đóa Đóa, nhưng hắn cũng không hối hận.
Đóa Đóa là đứa nhỏ nhu thuận như vậy a, bảo bối của hắn, trên người lưu lại……huyết mạch của hai người bọn hắn, thân như vậy, gần như vậy, rốt cuộc phân không ra.
Tố Ninh nhìn khổng tước thật sâu, cuối cùng hắn chậm rãi nhắm hai mắt lại, rốt cục xoay đầu.
Ánh mắt nhu hòa thâm thúy đó, làm khổng tước không nói được, cũng không hiểu được.
Cứ như vậy đi, hẹn gặp lại, Tuyên Tước.
“Chờ một chút!” Khổng tước nhìn bóng dáng hắn rời đi bất giác ra tiếng gọi, Tố Ninh dừng một chút, chậm rãi quay đầu, trong đáy mắt tro tàn có một tia hy vọng.
Cứ như vậy sáng quắc nhìn hắn, thâm thúy nóng bỏng.
Khổng tước nuốt hạ nước miếng, khắc chế tia khác thường trong lòng, cầm bàn tay nhỏ bé của Đóa Đóa,“Thời điểm kia, ngươi từng lấy ra tước linh của ta, cái kia…… Có tiên lực của ta, đối với Đóa Đóa rất tốt, ngươi đưa ta.”
Tước linh là một cái đuôi dài của khổng tước, quang hoa lưu chuyển, cũng là tiên lực, lúc trước hai người vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trung-tinh-chi-ho-li-tieu-bao-boi/2162004/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.