Nếu lĩnh ngộ mình đã động tình, Chu Tước sớm liền quên chuyện lúc trước từng nói cho Tuyên Tước cùng Chấp Minh trở thiên đình và đưa tiểu hồ ly về hồ tộc, trong lòng chỉ còn lại ý niệm giữ Đóa Đóa mà hắn yêu thương ở cạnh bên mình.
Chu Tước thương tiếc nâng cằm Đóa Đóa lên, chậm rãi hôn lên đôi môi kia, quả nhiên là ngọt ngào lại hương nhuyễn.
Tiểu hồ ly không biết làm thế nào, ngơ ngác hé miệng, tùy ý để đầu lưỡi linh hoạt kia dò xét tiến vào, cướp đoạt hô hấp của nó, làm cho nó sợ run, trong cơ thể nảy lên một luồng nhiệt lưu kì lạ.
Đóa Đóa tựa hồ nhuyễn đi một chút, trong mắt bạch quang hiện lên, lúc nó khôi phục hô hấp cùng tri giác, thì đã nằm ở trong lòng Chu Tước, không biết từ khi nào đã đến chỗ Chu Tước tu luyện.
Chu Tước chậm rãi nở nụ cười, đôi mắt thanh nguyệt thâm thúy không còn lạnh lùng mà phá lệ sáng ngời cường thế, còn chứa một tia nguy hiểm.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chăm chú vào, không chỉ khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa đỏ bừng, mà toàn thân đều nóng lên, quanh thân da thịt phiếm hồng
“…… Thích không?” Chu Tước thấp trầm hỏi, lại cúi người hôn lên đôi môi kiềm diễm đỏ mọng của nó.
“Ngô,” Đóa Đóa nhắm mắt, loại cảm giác này có điểm giống với người thân, lại có điểm bất đồng, nó không thể nói rõ, nhưng thân thể phản ứng rõ ràng, thở dài cùng rên rỉ nói:“…… Thích.”
“Còn chạy sao?”
Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trung-tinh-chi-ho-li-tieu-bao-boi/2162001/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.