Hôm sau, mặt trời treo cao giữa không trung, ánh mặt trời tháng sau dịu dàng rải vào trong phòng, chiếu lên cái giường tinh xảo, đắt giá. Bên trong căn phòng đắt tiền nhất, tốt nhất của khách sạn Hãm Không, có một thứ không khí mập mờ, ôn nhu. Người đang ngủ say tay cầm tay, thân thể trần trường dán chặt vào nhau, tư thế dựa sát như vậy tỏ rõ sự tin tưởng sâu sắc cùng quyến luyến của họ.
Có lẽ do ánh mặt trời càng lúc càng gắt hơn, nên lông mi Triển Chiêu nhẹ nhàng rung động, lát sau liền mở mắt. Trước hết là mở to mắt nhìn, sau đó nhẹ nhàng xoa xoa cái đầu còn mơ màng. Sau khi tỉnh táo, toàn bộ hình ảnh xảy ra đêm qua như một tràng phim vọt vào trong đầu. Mặt Triển Chiêu có hơi đỏ, cậu đưa mắt nhìn Bạch Ngọc Đường đang say ngủ ở bên cạnh, khóe miệng cong lên.
Gò má Bạch Ngọc Đường chôn trong gối đầu mềm mại, từ góc độ của Triển Chiêu nhìn sang, chỉ có thể thấy nửa khuôn mặt. Nửa khuôn mặt bên kia, thấy được góc miệng Bạch Ngọc Đường cong lên nhìn vui vẻ, ôn nhu, giống như đang mơ thấy mộng đẹp gì đó. Triển Chiêu cảm giác hơi buồn cười, lại có chút cảm động. Từ lúc cậu với Bạch Ngọc Đường yêu nhau tới nay, đã từng tỉnh lại bên người đối phương vô số lần, vậy mà bất kể là bao nhiêu lần, lần nào cậu cũng bị nụ cười trong mơ của Bạch Ngọc Đường làm cảm động.
Hôm nay, Triển Chiêu giống như đã sớm quên đi loại ngại ngùng lúc chưa quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trong-an/2539415/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.