Sắp hết dòi mấy thím ei
Thái độ của Triển Chiêu khiến Vân Thu Trạch giận dữ. Loại giận dữ này có chút không sao giải thích được. Bởi đúng như lời Triển Chiêu nói, đây toàn bộ đều do Vân Thu Trạch sắp đặt, chuyện phát triển tới bước cuối cùng, hắn đáng ra phải vui vẻ khi thấy kết cục đó hơn bất cứ ai. Mấy ngày trước, khi hắn bắt Triển Chiêu tới căn phòng này, hắn tự tin dường nào, chăc chắn dường nào, đắc ý dường nào. Song, khi thời khắc cuối cùng tới đích, tại sao hắn lại dao động, tại sao phải thấy khổ sở, cảm thấy nóng nảy, lại khó chịu chứ?
Vân Thu Trạch không phải không biết đáp án, hắn chỉ là không muốn nhận. Bệnh OCD của hắn ép hắn hoàn thành bước cuối cùng của kế hoạch, chưa khi nào, hắn hi vọng có thể giết chết một người như vậy. Người đó chính là Bạch Ngọc Đường!
Hắn từng nói, hắn không hận Bạch Ngọc Đường. Nhưng vào lúc này, hắn vô cùng muốn cái tên gọi Bạch Ngọc Đường hoàn toàn biến mất khỏi thế gian. Phải giải thích suy nghĩ của hắn ra sao nhỉ? Thật ra, nói tới cũng khá đơn giản. Tình yêu, là loại tình cảm độc nhất trong thế giới của hắn. Không sai, hắn yêu Triển Chiêu. Tình yêu này có lẽ tới rất đột nhiên, nhưng cũng không đột ngột. Vân Thu Trạch không hiểu rốt cuộc, mình yêu Triển Chiêu ở điểm nào, có lẽ là do trí thông minh của cậu, có lẽ do sự quật cường của cậu, có lẽ, do sự dũng cảm ngu ngốc, cùng lòng quan tâm tới người yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trong-an/2539393/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.