“Thật ra mà nói, sự kiện ba năm trước đây, đối với toàn bộ đội đặc cảnh chúng tôi mà nói đều là một cơn ác mộng.”
Bạch Ngọc Đường mở đầu như vậy, sau đó, anh lại lọt vào trầm mặc ngắn ngủi. Nhưng vẫn may là, lần này anh không để Triển Chiêu chờ quá lâu, nhanh chóng lên tiếng.
Ngón tay Bạch Ngọc Đường chỉ lên một cái tên trên giấy.
“Lô Thiêm Phong?” Triển Chiêu híp mắt nói, “Anh chắc chứ?”
Trong sắc mặt tái nhợt của Bạch Ngọc Đường hiện lên chút xanh xao, vì mệt mỏi cùng bị thương quá sức, làm con người trẻ trung khỏe mạnh lại hiện ra chút yếu ớt. Nhưng, ánh mắt anh vẫn cứ sáng ngời, thậm chí vẻ mặt còn kiên định hơn ngày xưa gấp mấy lần. Anh nhìn chăm chăm vào tờ giấy trong tay Triển Chiêu, cùng dãy tên quen thuộc, nghiêm túc gật đầu.
“Những tên này đều là thành viên quan trọng trong tổ chức khủng bố đó, mà tên Lô Thiêm Phong này càng là kẻ theo đuổi trung thành của Vân Thu Trạch.”
“Fan trung thành…” Triển Chiêu như suy nghĩ chuyện gì nhìn Bạch Ngọc Đường, nhẹ nhàng cau mày, “Ngọc Đường, anh có thể nói kỹ hơn một chút chuyện về Lô Thiêm Phong này không?”
Bạch Ngọc Đường gật đầu, cầm lấy tờ giấy trong tay Triển Chiêu, cẩn thận quan sát mấy lần. Triển Chiêu tranh thú lúc Bạch Ngọc Đường còn trầm mặc, kéo qua một cái ghế cho Bạch Ngọc Đường ngồi. Cũng không phải do cậu quá quan tâm tới Bạch Ngọc Đường, mà do lúc Bạch Ngọc Đường vừa vào cửa, cậu đã phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trong-an/2539344/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.