Triển Chiêu cố gắng tìm một đề tài, nhưng nhìn khuôn mặt tiều tụy của Bạch Ngọc Đường, cậu chỉ có thể nghĩ tới mấy chuyện như tại sao anh mất ngủ, trị liệu tiến triển thế nào, ba năm trước rốt cuộc có chuyện gì xảy ra các loại. Mà dĩ nhiên là, căn cứ theo kinh nghiệm của Triển Chiêu tất cả những đề tài này đều là cấm địa của Bạch Ngọc Đường.
Xe buýt chạy lên đường cao tốc thì bắt đầu tăng nhanh vận tốc xe. Triển Chiêu với Bạch Ngọc Đường ngồi ở nửa sau xe buýt, khoảng dãy 6,7 từ dưới đếm lên. Ngồi cách bọn họ một lối đi bên trái là một cặp vợ chồng trẻ, phía trước là một bà mẹ trẻ, mang theo một cô bé chỉ chừng 5, 6 tuổi. Nhìn chéo qua phía trước, có một đôi vợ chồng già đang thì thầm tranh cãi, từ một vài lời vang tới tai cũng có thể nghe hiểu, hai vợ chồng già này là bay qua Mỹ thăm người thân nhân tiện đi du lịch. Con của họ ở Mỹ đã đặt vé máy bay cho họ, nhưng lão bà lại cảm thấy mua vé hàng đầu thật sự là đắt quá không cần thiết, tận đến khi lên xe buýt ra sân bay rồi vẫn còn ngồi oán trách với chồng mình. Có thể thấy tính khí lão ông tương đối cứng rắn, hơi có chút gia trưởng, nghe lão bà nói mãi cũng không nhịn được, dùng giọng điệu nặng nề chỉ trích bà, bảo bà đừng phụ lòng hiếu thảo của con trai.
Triển Chiêu có thể nghe được tiếng phản đối của lão bà, một phần là do âm thanh của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trong-an/2539242/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.