Không tới ba ngày, Triển Chiêu đã quen với việc ngồi cạnh Bạch Ngọc Đường chạy tới chạy lui, tuy thời gian đầu có chút lúng túng, bây giờ cũng y như cũ chẳng nói tiếng nào, nhưng có thể thản nhiên trò chuyện qua lại mấy câu. Có điều bây giờ, bọn họ không có thời gian tán gẫu. Chẳng qua đơn giản là chào một cái, rồi Triển Chiêu thò sang lấy tài liệu trong tay Bạch Ngọc Đường. Trong một buổi sáng ngắn ngủi, hiệu suất của tổ trọng án đích thực rất cao.
Triệu Minh Lượng, nam, hai mươi sáu tuổi, cao 183, nặng 83kg, từng làm quản lý cao cấp cho công ty SQ, một năm trước từ chức, hiện tại thất nghiệp. Theo như đồng nghiệp của hắn kể lại, bản thân Triệu Minh Lượng tính tình hướng nội, quan hệ với đồng nghiệp hay lãnh đạo đều không lạnh không nóng, nhưng hắn lại rất dễ nói chuyện, không có tật xấu gì đáng trách, xem như đối với mọi người đều có giao lưu qua. Không có bạn bè, cũng không có kẻ địch, ở trong mắt mọi người hắn giống như vô hình vậy. Khi hắn từ chức đã đem toàn bộ hồ sơ công việc trong máy vi tính hủy đi, thậm chí cả hard disk cũng không giữ, cho nên mới không tìm được thông tin hữu ích của hắn trong công ty. Người này vẫn độc thân, ba năm ở công ty, chưa ai thấy có cô gái nào xuất hiện bên cạnh hắn, quan hệ với nữ đồng nghiệp cũng vậy, không có dấu hiệu nào cho thấy đã từng yêu qua.
“Nói thật, nếu như tên này là đồng nghiệp của tôi, tôi nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trong-an/2539084/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.