Thịch, thịch —
Một đôi chân thô kệch xỏ dép nhung màu đỏ phớt giẫm lên bậc thang làm bằng gỗ, từ trên lầu đi xuống.
Oliver tay cầm ống nghe, ánh mắt lặng lẽ ngước lên nhìn thấy phu nhân Slavic mặc bộ váy ngủ hoa hoét đi đến cạnh mình, sốt ruột gõ dép xuống sàn nhà.
Tiếng thở phù phù như người khổng lồ dữ tợn vang lên trên đỉnh đầu.
Oliver cố nặn ra nụ cười, không dám nhìn thẳng vào bóng người đang ôm tay trước ngực, hai cánh tay to ngang bắp đùi hắn: " Phu nhân Slavic, ông chủ nói một tiếng nữa sẽ tới."
Tiếng gió mạnh vụt qua bên tai, bàn tay như tấm ván cửa hạ xuống, cùng với giọng nói ồm ồm như cái chum.
" Ngươi làm rất tốt."
Lúc này, Oliver nghĩ rằng mình sẽ bị đập nát đầu, mọi thứ trước mắt hắn dường như chậm lại, những ký ức từ quá khứ hiện lên vụt qua trước mắt.
Bàn tay to lớn nhẹ nhàng hạ xuống mái tóc màu nâu giống cái tổ gà của Oliver.
Bóng người khổng lồ xoay người, nặng nề bước lên cầu thang, cái thang gỗ run rẩy, quay trở lại tầng trên.
Cơ thể Oliver căng cứng lụi xơ xuống, phải dựa vào cái bàn để chống đỡ cơ thể.
" Rất xin lỗi, ông chủ..."
Oliver cảm thấy hơi áy náy và lo lắng, cố gắng thuyết phục bản thân. Ví dụ, nếu ông chủ bị phu nhân Slavic đạt được, thì ông chủ không cần phải mạo hiểm đi trừ tà kiếm tiền nữa.
Chỉ mong ngài ấy không ghi thù mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-trinh-tham-ki-quai/2975074/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.