Edit+beta: LQNN203
Khi con trai cả nhà họ Phí nói những lời này, vẻ mặt tao nhã và dịu dàng, giọng điệu giữa các chữ bình tĩnh như thường, như thể đang bình luận về một vở opera Verdi, tự nhiên mà cao quý.
Vẻ ngoài của núi tuyết không tì vết này gần như tạo ảo giác cho Ân Tô Tô khiến mặt cô đỏ bừng trong vòng tay anh, như thể anh đang giam cầm cô một cách chuyên chế, những ngón tay đan cài vào nhau, làm đủ thứ trò lố bịch với cô dưới lớp vải trắng thánh thiện.
Đầu ngón tay thon dài phát ra bản nhạc Ngưng Chi, màu trắng lạnh lẽo bao trùm lên màu trắng lạnh lẽo, xúc cảm và thị giác đều khiến người ta run rẩy.
Ân Tô Tô không thể chịu đựng được sự bạo lực của anh, mặt cô đỏ như nước cà chua, cuối cùng cô không khỏi giơ tay lên nắm lấy bàn tay ngỗ ngược của anh, đỏ mặt xấu hổ nói: "Váy cưới nhỏ vậy không thử nữa, trực tiếp đem đi sửa, anh mau thả em ra đi."
Phí Nghi Chu không hề ngừng động tác tay, bình tĩnh nói: "Không thử rõ ràng làm sao anh biết kích cỡ hiện tại của em là bao nhiêu?"
Ân Tô Tô sắp nôn ra máu, bị sốc trước sự vô liêm sỉ của tên đàn ông chó này, xấu hổ buột miệng: "Trên thế giới này có một thứ gọi là thước dây. Dấu hiệu cơ bản để phân biệt con người với động vật là con người có thể chế tạo và sử dụng công cụ, những điều căn bản này anh đừng nói với em là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-to/3720106/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.