Châu Kinh Trạch đi ra khỏi cổng trường, bắt một chiếc taxi rồi ngồi vào trong, thấp giọng nói địa chỉ. Anh ngồi ở hàng ghế sau, khuỷu tay chống lên bệ cửa sổ, đầu ngón tay gõ nhẹ vào cửa kính, cuối cùng dứt khoát hạ cửa sổ xe xuống, gió lạnh lùa vào trong, sự bất an và bực dọc nơi đáy lòng vẫn không hề vơi bớt.
Bởi vì Châu Kinh Trạch đã tăng gấp ba lần tiền xe, nên tài xế rất nhanh đã đưa anh tới nơi – Lishuxia.
Lishuxia là khu nhà giàu điển hình, biệt thự xếp thành nhóm, đèn đuốc sáng trưng, người sống ở đây đều vô cùng giàu có.
Châu Kinh Trạch đứng trước một căn biệt thự rực rỡ ánh đèn, cười khẩy, không biết đã bao nhiêu lâu không đến đây rồi. Anh đi vào trong, dì Đào bảo mẫu nghe thấy tiếng bèn đi ra nghênh đón, nhìn thấy Châu Kinh Trạch, thanh âm vừa ngạc nhiên vừa thân thiết: "Cậu hai về rồi đấy à, đã ăn cơm chưa, để dì Đào đi làm mấy món cháu thích ăn nhé..."
Hai người đứng ở khoảng đất trống trước sân, Châu Kinh Trạch mỉm cười, ôm lấy vai bà: "Dì đừng làm nữa, cháu vừa mới ăn xong."
"Thật hay giả đấy, cháu không được nói dối dì Đào."
Dì Đào từ nhỏ đã ở trong nhà họ Châu, là người tận mắt chứng kiến Châu Kinh Trạch trưởng thành, cũng là người tận tâm tận lực chăm sóc cho mẹ của anh khi bà vẫn còn sống. Về sau bọn họ chuyển đi khỏi đường Hổ Phách, không có ai căn dặn, nhưng cứ nửa tháng là dì Đào lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tinh/2428459/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.