Đây là lần đầu tiên, Hứa Tùy và Chu Kinh Trạch hoàn thành nhiệm vụ cứu viện cùng nhau.
Trên chiếc G350 đồng hành cùng nhau ấy, về sau hai người lại có thêm vô số lần đầu tiên.
Thật ra quá trình này rất khó thích ứng. Tiết tấu công việc trong căn cứ và bệnh viện hoàn toàn bất đồng, thậm chí tiết tấu ở đây còn nhanh và dồn dập hơn nhiều. Bạn vĩnh viễn sẽ không biết cuộc gọi khẩn cấp tới khi nào.
Hứa Tùy đã từng bị kêu tỉnh lúc nửa đêm, chỉ vội tắm nước lạnh một trận đã phải ra ngoài làm nhiệm vụ. Cô cũng đã từng trải qua công việc cường độ cao liên tục bảy mươi hai giờ cứu người khi động đất, ngồi trên đường luôn phải tranh thủ từng giây từng phút cuộn người ngủ một giấc.
Có lúc cô thật sự không thể chịu đựng được nữa mà muốn bỏ cuộc nhưng lại ngước mắt lên, thoáng thấy bóng lưng xanh biếc cách đó không xa, trên người anh vẫn bị thương nhưng vẫn chiến đấu hăng hái nơi tiền tuyến, kiên trì muốn cứu người.
Đúng là người đàn ông của cô rất trâu bò nhưng ngẫm lại, thật ra những vất vả mà cô phải chịu chẳng đáng là gì.
Lại có động lực kiên trì.
Mùa hè đến, trời thường xuyên đổ mưa to, căn cứ lại ở chỗ núi, sau cơn mưa thường xuyên có côn trùng bay qua bay lại. Hứa Tùy bị từng côn trùng cắn một cái, khắp người nổi dị ứng. Nửa đêm ngứa ngáy không chịu nổi, cô gãi đến mức trên cổ toàn là vết thương, ngứa đến rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tinh/2428300/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.