Thuốc mê hết tác dụng rồi mà Tào Ngưng lúc này vẫn còn chưa tỉnh dậy, xem ra là mệt quá nên ngủ luôn rồi.
Hai người ở trên xe duy trì một tư thế, xóc nảy suốt bốn tiếng đồng hồ không mệt mới là lạ.
Đợi tới khi Tào Ngưng tỉnh lại cả người mơ mơ màng màng, cảm thấy tay chân bủn rủn không còn chút sức lực nào. Dần dần tỉnh táo lại cậu mới bắt đầu cảnh giác nhìn xung quanh.
Kết quả vừa liếc mắt đã thấy gương mặt Trương Thanh Vận, đối phương không nói hai lời đã hôn cậu, hôn tới bản thân không phản ứng kịp, “…” Hai người bọn họ không phải đang cãi nhau sao?
Hơn nữa Tào Ngưng còn nhận ra, hình như bọn họ đang bị người khác trói lại?
Hai mắt đột nhiên trợn to: “A…” Miệng lại bị Trương Thanh Vận hôn đến không thể nói chuyện.
“Ngưng Ngưng…” Môi Trương Thanh Vận dời tới môi Tào Ngưng, thấp giọng nói: “Tình huống bây giờ là như vầy…” Cậu kể lại hết chuyện bọn họ bị bọn cướp bắt nhầm đến yêu cầu của bọn cướp cho Tào Ngưng nghe: “Thế này cậu phối hợp một chút, đừng chống cự, có được không?”
“Đệt…” Tào Ngưng nghe xong phản ứng đầu tiên chính là muốn mắng người, nhớ tới lời Trương Thanh Vận đưa mắt nhìn xung quanh mới thấy bọn cướp đúng là đang nhìn hai người bọn họ.
Một trong số đó còn cầm di động, không cần nghĩ cũng biết là đang quay phim.
Trương Thanh Vận nắm chặt tay Tào Ngưng lại, ngăn không cho cậu làm bậy: “Ngưng Ngưng!” Cậu thấp giọng quát lên, ánh mắt tràn ngập ý cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tinh-vi-ca-cuoc-nhung-da-duoc-nhan-loi-thi-phai-lam-sao/1264893/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.