“Cậu tránh cái gì?” Tào Ngưng tới gần hơn chút nữa, đang định hôn trả lại thì đã thấy đối phương lùi về sau. Động tác này rước lấy ánh mắt cười như không cười của Tào Ngưng, giống như cậu đã hiểu rõ tất cả.
Tên kia, cậu giỡn đủ chưa?
Trương Thanh Vận trầm mặc ngồi một chỗ, kéo dài khoảng cách với Tào Ngưng. Trên mặt là biểu cảm khó có thể nói thành lời, có chút xoắn xuýt, có chút ngượng ngùng xen lẫn một chút lúng túng.
Lúc này nếu như cậu nói thẳng với Tào Ngưng sau đó nhận sai kết quả có lẽ sẽ không quá xấu.
Người trẻ tuổi mà, ai chẳng ham chơi, nhất thời kích động phạm chút sai lầm, không có gì là không thể tha thứ.
Tào Ngưng coi như muốn báo thù Trương Thanh Vận, cũng sẽ không quá đáng, nhiều nhất cũng chỉ là chút trừng phạt nho nhỏ.
Thế nhưng, người trẻ tuổi còn có một cái bệnh chung đó chính là không muốn chịu thua, Trương Thanh Vận không tin, ngoại trừ cách thẳng thắn xin lỗi sẽ không có cách nào khác giải quyết chuyện này.
Trong lòng nghĩ rất nhiều, cuối cùng cậu nói: “Khụ, tôi là lần đầu tiên quen bạn trai, cậu thì sao?”
Trương Thanh Vận giơ tay lên che miệng, tạo thành một biểu cảm thẹn thùng đủ chuẩn.
Cậu diễn quá xuất thần đến nỗi Tào Ngưng cũng bị dẫn dắt theo, gò má có hơi nóng, nói: “Bạn gái thì sao?”
Hóa ra cậu không phải đang trả lời câu hỏi của Trương Thanh Vận, mà là hỏi lại.
“Ừm, cũng chưa có quen bạn gái.” Trương Thanh Vận khẽ nâng cằm nói: “Bộ dáng chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tinh-vi-ca-cuoc-nhung-da-duoc-nhan-loi-thi-phai-lam-sao/1264878/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.