Trương Thanh Vận từ phòng 403 đi ra rồi quẹo trái, đi xuống lầu trở về căn phòng 303 của mình.
Bên trong không một bóng người, ba người bạn cùng phòng xem ra vẫn chưa trở về.
Sau khi đi vào, cậu trở tay đóng cửa lại, sau đó lập tức tựa người lên ván cửa hít sâu một hơi…
“Đệt!”
Một chữ nói lên tất cả cảm xúc hiện tại của Trương Thanh Vận.
Cậu cũng không hiểu mình bị cái gì, lúc nãy y chang bị ma nhập không nói lời nào cứ thế làm việc đó với Tào Ngưng.
Chắc chắn chỉ là nhất thời kích động, nếu thời gian có thể quay lại, Trương Thanh Vận tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Bây giờ bình tĩnh ngồi nghĩ lại, cậu chỉ hy vọng Tào Ngưng đừng để bụng, như vậy mọi người cũng có thể theo đó mà coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Bằng không, Tào Ngưng mà truy cứu, mọi chuyện sẽ rất phiền phức.
Thật lòng mà nói đối với thân phận của đối phương Trương Thanh Vận cũng kiêng kị ít nhiều, có câu dân không đấu với quan, Tào Ngưng là con ông cháu cha, hơn nữa còn là dạng không dễ đụng vào.
Cứ nhìn thái độ của bạn học Tào Ngưng đối với cậu ta là biết, nếu có thể không trêu chọc thì sẽ không trêu chọc.
Trương Thanh Vận học ở Đại học Z hơn một năm, cũng tình cờ gặp Tào Ngưng vài lần, cậu xưa nay chưa từng nghĩ tới mình với người này sẽ có bất kì liên hệ nào.
Hiện tại tự nhiên va vào, còn làm chuyện như vậy với người ta, cậu làm sao yên tâm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-tinh-vi-ca-cuoc-nhung-da-duoc-nhan-loi-thi-phai-lam-sao/1264875/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.