Lúc thu vàng, trong rừng nhuộm lên màu vàng nhạt, hòa lẫn với lá xanh, vẽ ra bức tranh Mùa thu đẹp hiếm có. Tô Nhan cưỡi ngựa chậm rãi bước trong rừng, nàng vốn săn bắn không tốt, cũng không có ý định săn con mồi, chỉ muốn cảm nhận sắc thu trong núi rừng gần đây.
Thị vệ bảo hộ ở bên cạnh Tô Nhan, mọi người vốn xắn tay áo lên chuẩn bị thi thố tài năng, nhưng không nghĩ tiểu nương tử của mình lại rảnh rỗi lững thững ngao du, một chút cũng không giống đi săn. Còn có Tiểu Bạch ưng tiểu nương tử nuôi kia nữa, cũng không giống như những người khác nuôi, bay ở trên không theo chủ nhân, mà đắc ý đứng ở trên lưng ngựa, thỉnh thoảng còn có thể đi từ từ đến sau lưng chủ nhân.
Có thị vệ để mắt nhìn đội trưởng, suy nghĩ có cần đi mời hạ lệnh, đáp ứng tranh tài của công chúa kia. Tiểu nương tử không săn thú cũng không sao, có bọn họ nha. Bọn họ săn đến, cũng đều coi như của tiểu nương tử.
Đội trưởng cận vệ lão luyện ngồi trên lưng ngựa, phân ra hơn một nửa tinh thần nhìn xung quanh, hoàn toàn không có để ý tới tâm tư của thủ hạ. Thị vệ bọn họ bảo đảm an toàn của Thập nương là nhiệm vụ thứ nhất, còn lại cũng có thể buông thả. Theo hắn thấy, nếu như tiểu nương tử đàng hoàng như vậy, thì không dễ dàng gặp nguy hiểm, bọn họ cũng giảm đi rất nhiều tinh lực. Thật không giống những thiếu nữ hiếu động khác, phấn khích phóng ngựa chui vào rừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thien-ha/2923912/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.