Tố Vân với Ngọc Yến loay hoay với chiếc điện thoại của Minh Châu một lúc lâu, Tố Vân đột nhiên nói: “Coi bộ cái điện thoại rách của bà mà cũng có nhiều hình đẹp quá ha, ể....Ngọc Yến, Ngọc Yến, coi nè, đây không phải là Nguyên Khôi lớp mình à, đây nữa, ôi chao, coi qua cũng phải mấy chục hình chứ ít à.”
Ngọc Yến: “Nhiều thật đó nha, mà để ý thấy hầu như đều là chụp lén à.”
Ngày thường hai người nọ cũng thường mượn điện thoại cô, chủ yếu là vì có nhiều game, nên cũng không để ý. Cô còn đang bận ủ rũ, nghe thế thì giật bắn mình, lao nhanh đến giật lại điện thoại, tiếc là Tố Vân đâu để cô lấy lại dễ dàng, cầm điện thoại chạy vòng vòng, vừa chạy vừa hét: “Mau khai báo, trong điện thoại bà lại có nhiều hình Nguyên Khôi như vậy? Lại còn cài cả password, bà tưởng tụi tôi không biết bẻ à?”
Minh Châu ngượng đến đỏ mặt: “Bà mau trả lại cho tôi.”
“Không trả thì sao?” nói xong còn khuơ khuơ điện thoại trêu: “Coi Nguyên Khôi đẹp trai biết bao, nếu bà không thích người ta thì để tôi cưa ổng nha!”
“Không được!” Minh Châu theo phản xạ thốt lên, ngay sau đó lại hối hận.
Ngọc Yến, Tố Vân thay phiên nhau “tra khảo”: “Sao lại không được, có phải bà thích ổng không? Thẳng thắn được khoan hồng, cố tình dấu diếm thì... Tố Vân, bà nghĩ nên xử lý đống hình này thế nào?”
Tố Vân cười khà khà: “Tôi thấy chi bằng gửi hết qua máy tôi, và xóa toàn bộ ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau/2755504/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.