🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thôi, Khôi ơi, cho Thu xin lỗi nha.



Thu muốn có số tiền này quá à, thực sự rất muốn.



Tớ đồng ý, còn kí kết văn bản đàng hoàng với Chi, cứ như vụ làm ăn giao dịch lớn lắm vậy. Mọi lần ngửi thấy mùi polyme là vui lắm cơ, không hiểu sao hôm đó hơi buồn buồn.



Cũng chưa dám đưa cho ba vội, phải hỏi dò trước.



Thu hỏi ba rằng, nếu không chơi với một bạn mà được rất nhiều tiền, thì lấy tiền cũng chẳng sai ba nhỉ?



-"Ai lại bán bạn bè thế hả con?"



Ba ngạc nhiên, mẹ cũng lắc đầu không đồng ý.



Tớ chẳng biết nữa, tự dưng thành một mối tơ vò trong lòng ý, lúc rửa bát băn khoăn, lúc học bài nghĩ ngợi, lên giường cũng trằn trọc không yên.



Sao đây?



Lần này ba mẹ sai rồi, tớ nghĩ mình đúng chứ.



Đã nghèo thì cứ kệ đi, đằng nào cũng có hại đến ai đâu? Những lúc chạy vạy vay mượn khổ sở, hai đồng chí chả nhẽ quên hết rồi sao? Thôi được, cứ cất đi vậy, nhỡ có hôm nào mẹ tớ ngã bệnh, nhà hết sạch tiền, lúc đó cho ba sáng mắt ra.



Thế thôi, cứ thế đi.



Sáng hôm sau, mẹ Khôi gọi điện xin phép cho tớ đi du lịch. Là thế này, tổng kết xong thì được nghỉ một tuần ý, lớp nhất trí đi du lịch, mà toàn bạn nhà giàu, đi chơi cuối kì thôi mà cũng góp bảy triệu, sang chảnh quá, Thu không đú được.



Giờ cô bảo cô góp luôn cho Thu rồi, tự dưng sướng thế chứ nị. Tiếc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-hon-ca-harvard/2586937/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.