Ựa.
Tớ ngại quá à.
Thôi cơ mà dù sao cũng là một cái ôm nhỉ, ôm lỏng ôm chặt cũng chẳng khác gì nhau ấy, nên Thu chiều theo yêu cầu của người ta. Trán tớ dựa vào lưng cậu ấy, eo nói ra thì hơi xấu hổ nhưng Khôi thơm tho lắm á.
-"Khôi giống ba tớ nha, hai người đều rất sạch sẽ."
Thu mở lời khen ngợi, Khôi thản nhiên đáp.
-"Không sạch để mà vợ bỏ à?"
Hả?
Gì thế? Dạo này toàn phát ngôn gây sốc à, hại trống ngực tớ cứ đập thình tha thình thịch ấy, ngượng ngượng cấu eo bạn một cái rồi lí nhí mắng.
-"Nói linh tinh quá à."
-"Linh tinh gì? Khôi đang nói ba mẹ Thu mà."
-"Thật á? Vậy mà tớ cứ tưởng..."
Uầy, lại ăn dưa bở rồi, ngại không để đâu cho hết ngại á. Khôi thì phởn lắm, tay cậu ấy phủ lên tay tớ xoa xoa nắm nắm rồi trêu chọc.
-"Thu mong làm vợ Khôi thế rồi cơ à?"
-"Đâu có đâu, Thu thèm vào nha. Khôi tập trung lái xe bằng hai tay đi không ngã bây giờ đấy."
WC nghe lời lắm, đưa tay Thu lên miệng thơm chụt một cái rồi ngoan ngoãn bỏ ra. Tớ thừa nhận bản thân cũng hơi nghiêm trọng hoá vấn đề vì hai đứa đang ở trong con đường hoa sữa rất là vắng, nhưng kệ đi, an toàn là trên hết mà.
Cẩn thận một chút cũng không thừa đâu á, các cậu cũng thế nhé!
Có Khôi ở bên thực sự cực kỳ may mắn luôn, bởi nếu không tớ cũng chẳng biết những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/to-thich-cau-hon-ca-harvard/2586893/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.